Văn hóa

Văn học - Nghệ thuật

Cung đường mùa xuân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Có ai miên man đi trong tất tả cuối năm chợt giật mình thấy đường phố hôm nay rất lạ? Con đường ta qua biết bao lần, ngỡ như nó vô tâm trước vui buồn cuộc sống thì hôm nay cũng tưng bừng đón xuân về. Một mùa xuân mới hiện diện trên khắp các ngả đường. Những chậu hoa tươi, những bonsai, những xanh đỏ rợp con phố cũ đang theo người mang xuân đi khắp nẻo quê hương.
 Minh họa: KIM HƯƠNG
Minh họa: KIM HƯƠNG
Những vạch kẻ đường đã được tô sơn lại. Không chỉ là những vạch chỉ đường trong bảng quy ước các tín hiệu giao thông, nó trở nên lung linh, phả hơi xuân vào từng con phố. Tôi đi dạy xa nhà, ngày ngày thường xuyên tham gia giao thông nên thường để ý những biển báo và vạch kẻ đường. Tôi nhớ nhất là đoạn đường bị xuống cấp nghiêm trọng, mất an toàn giao thông đến mức mùa mưa năm ấy đã có lần người dân ven đường tự cắm biển cảnh báo ngay cạnh một “ổ voi” bằng 2 chữ “ao cá”. Cho đến khi đường Hồ Chí Minh khởi công xây dựng và hoàn thành, đoạn đường này đã được khoác trên mình tấm áo nhựa mịn như nhung khiến ai ai đi qua đây cũng hân hoan. Nhưng cô bạn đi cùng xe với tôi chỉ thực sự reo lên khi chúng tôi đi đến đoạn đường đã được kẻ những vạch sơn mới. Nếu đơn thuần chỉ để nối những chuyến đi thì con đường dường như vô tri vô giác. Nhưng những vạch kẻ ấy lại khiến nó như có tâm hồn. Và con đường lại lung linh mỗi dịp xuân về khi những vạch kẻ đường được thay đổi màu sơn mới. Để rồi, dù bạn có vô tâm, bận rộn đến mức nào thì vẫn kịp nhận ra xuân đang rộn rã ngay trên chính con đường mình đi qua.
Như thông lệ, cuối năm, người người, ngành ngành, nghề nghề đều hối hả. Người xa quê gom nhớ nhung vào vội vã-vội vã hoàn tất công việc để lên đường về quê sum họp gia đình. Con đường về quê xa tít tắp khi khó khăn chồng chất khó khăn trong từng tấm vé tàu xe. Người ta cứ nôn nao rằng biết bao giờ mới được trở về con ngõ nhỏ, nơi mẹ già ngày đêm vò võ mong chờ. Tôi còn nhớ cảm xúc vui sướng tràn trề trên từng hàng cây của con đường tôi đi. Con đường vào xuân từ khi tôi được trở về với mẹ hay lòng mình se sẽ xuân như thế, để ngập tràn niềm vui trên khắp các ngả đường. Xuân quê hương đang ngập lòng những người xa xứ, để rồi cung đường nào cũng đượm hương của mùa xuân, giản dị như mùi trầu cay của bà, mùi vôi sơn lại ngôi nhà của bố, mùi hành kiệu thơm trong vại dưa của mẹ. Những cung đường mang sắc xuân quê hương.
Tôi lại đi trên những con đường. Trong từng xóm nhỏ, người ta đang quét tước, dọn dẹp, vun cành lá khô thành đống để đốt lửa sưởi ấm cho những ngày lạnh giá còn sót lại. Hay là họ đốt lên những đốm lửa hồng cho đường làng ngõ xóm ấm hơi xuân, như bao năm nay vẫn thế? Và cũng ở những xóm nhỏ này, chỉ nay mai thôi, trên những cung đường sẽ là hình ảnh sục sôi những nồi bánh chưng xanh. Tết đã đến, xuân đã về trên khắp các ngả đường ngõ xóm lung linh…
 THUẬN ÁNH

Có thể bạn quan tâm