Những nhát cắt, những suy nghĩ, những liên tưởng, những cái nhìn của anh cứ rờ rỡ khiến người đọc bị hút vào. Anh trăn trở, anh hoài niệm, anh tiếc nuối... cứ như mình vừa mắc lỗi. Người ấy, thoát văn lại bị thơ mê dụ: “Tháng Giêng ơi tháng Giêng lất phất mưa tìm lộc biếc/Tháng Giêng seo seo làm anh lẩn mẩn buồn/Không biết có phải buồn kiểu... cho gà ăn thóc/Hay cửa sổ nhà cứ lấp lánh tháng Giêng ngoan”. Đọc những câu thơ tháng Giêng giữa tháng Giêng, ta thấy mình cũng như một giêng vậy, bao dung, đằm thắm và nõn nường.
Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.
Em đẹp như cây nến trong ngôi đền thiêng
Anh hẹn em một chiều nắng dịu tháng mười
bên ly cà phê vắng
con phố nhỏ quanh co những tán cây im lìm
im lìm như bức tranh.
Những tháng ngày lỡ hẹn và chờ mong
mong điều chẳng rõ ràng
em đẹp như cây nến thắp lên trong ngôi đền thiêng
anh thì ngắm và hoài niệm.
Minh họa: Huyền Trang |
Những bước chân đời nào, em đã qua
những khó khăn đâu, em mới gặp
lặng lẽ nặng lên chờ đến ngày hoa trái
em bình thản như cây nến trong ngôi đền.
Quán vắng chỉ hai người
phải chăng thế giới là những gam màu
anh sẽ xin thượng đế điểm thêm những thanh âm
những thanh âm trái tim cùng lỗi...
Phố nhỏ quanh co nhiều tán cây lúp xúp
anh cùng em lặng lẽ
em đẹp như cây nến trong ngôi đền thiêng.
Tháng Giêng say
Ai ngấp nghé cuộc đời không còn nhìn như
nhìn đường chân trời nữa
Ông đồ ngắm anh nghi hoặc
Ông đồ gãi cằm ngẫm ngợi
Anh nhìn ông đồ như nhìn tấm vé xổ số
Ông đồ hỏi anh thích chữ Sang chữ Lộc hay chữ Phúc
Anh chỉ thích được yên mà không thuận
Ông đồ cười dài lặng lẽ phết nghiên.
Minh họa: Huyền Trang |
Có thật tháng Giêng rét đài, tháng hai rét lộc
Để chén rượu đầu xuân anh ngất ngưởng chẳng về
Rồi lại mon men cửa sổ nhòm cô láng giềng
Rồi mắt say quầng rót rượu rửa tay.
Tháng Giêng ơi tháng Giêng lất phất mưa tìm lộc biếc
Tháng Giêng seo seo làm anh lẩn mẩn buồn
Không biết có phải buồn kiểu... cho gà ăn thóc
Hay cửa sổ nhà cứ lấp lánh tháng Giêng ngoan.
Gió ơi
Gió có mỏi về miền chồng vợ
Chữ Thuận anh xin trên phố hôm rằm
Xuân đã thổi bao mùa rồi mình nên vất vả
Đắng cay anh trộn đắng cay em.
Miền hạnh phúc phải câu thơ trên giấy dó
Hay sợi tơ hồng thắm suốt mấy mươi năm
Nơi cửa sổ anh hay ngóng sang cô hàng xóm
Em liền treo Thuận cho anh bớt ngó nghiêng sao!
Đêm thức giấc giật mình nhìn ngoài hiên thắm lắm
Tháng Giêng về rủ anh ra đường
Tháng Giêng khiêu khích anh thèm thời trai trẻ
Dụ anh biết xuân đã chảy rồi, tách nẩy tích, tắc, non.