Văn hóa

Văn học - Nghệ thuật

Sách cũ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Một sáng đầu thu lất phất mưa, tôi lau dọn và sắp xếp lại phòng đọc sách. Mỗi cuốn sách với tôi như một người bạn tâm giao.
Ngày còn bé, tôi nhớ mãi cảm giác hân hoan khi có được bộ sách để đi học, dẫu đó chỉ là bộ sách cũ. Những cuốn sách với trang bìa nhàu cũ, nguệch ngoạc hình vẽ, rách đôi ba trang… in dấu vào tâm trí tôi đến mãi bây giờ.
Sách giáo khoa của tôi thường được mẹ xin lại ở mấy nhà hàng xóm hoặc mua từ cửa hàng sách cũ. Giữa buổi chợ dở dang, mẹ vội vã đạp xe về, mồ hôi từ trán, từ lưng áo thấm đẫm. Mẹ đưa sách qua tay tôi lẫn với bao nhiêu thứ mùi vị của cuộc đời mẹ nơi xứ chợ. Tôi đón nhận bộ sách bằng niềm hân hoan lẫn cái nghèn nghẹn mà nước mắt chực rơi. Mùa hè năm nào cũng vậy, tôi cũng tỉ mẩn bọc lại những cuốn sách cũ bằng mấy tờ báo xin ở cơ quan cậu về. Tôi lấy cơm nguội nghiền ra, cho thêm vài giọt nước ấm, khuấy đều lên cho sền sệt lại để làm keo dán. Cẩn thận vuốt từng mép cong ở góc sách ra cho phẳng phiu, tôi đặt cuốn sách giữa trang báo được trải đều vuông vắn, gấp viền thẳng nếp rồi dán lại. Mọi thao tác đều chậm rãi, cẩn trọng. Tôi cặm cụi lật từng trang sách cũ như sợ làm sách đau. Xong đâu đấy, tôi lấy giấy trắng cắt thành hình chữ nhật làm nhãn dán, nắn nót viết từng chữ ghi dấu họ tên mình. Với tôi lúc ấy, chỉ cần có sách và được đến trường đi học đã là điều may mắn. Mỗi lần được ai đó tặng cho cuốn sách, tôi lại đọc ngấu nghiến cho thỏa thích như đứa trẻ đói lòng thèm món ngon.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Những lần đạt kết quả học tập tốt, bố thưởng cho tôi một chuyến đi phố thị Pleiku để mua sách. Cả chuyến đi, tôi khấp khởi, háo hức như hành trình du lịch về miền đất mới. Xe dừng lại ở ngã ba Diệp Kính, ngay nhà sách Nhân dân. Tôi thực sự choáng ngợp khi đứng trước những kệ sách tăm tắp, bố mua tặng mấy cuốn làm phần thưởng cho sự nỗ lực của tôi. Bố vẫn thường dặn: “Cuốn sách hôm nay sẽ là cuốn sách cũ của ngày mai nhưng giá trị của nó không bao giờ cũ theo sự trưởng thành của con”. Lời dạy chất chứa tình yêu thương của bố truyền qua trang sách đã giúp tôi hiểu hơn về sự sẻ chia trong cuộc đời. Những lần góp sách cũ tặng mấy đứa trẻ trong làng đi học, tôi thấy mình đang gieo những hạt mầm của tương lai, giống như ngày ấy bố gieo lại trong tôi. Mỗi dịp chuẩn bị khai trường, trong tôi lại vang lên những nhịp đập hồ hởi của con bé ngày nào trên vai mang khăn quàng đỏ, tay ôm chặt tập sách cũ đến trường với biết bao khao khát, mơ ước.
Bao nhiêu năm trôi qua, mỗi lần lật giở từng trang sách cũ, tôi thấy mình như gặp lại mùi hương ngọt ngào ký ức tuổi thơ. Những ngày nghỉ dịch nằm cuộn mình trong chăn bên trang sách cũ, nghe tiếng mưa rơi tí tách ngoài song cửa sổ, tôi càng trân quý những điều tưởng chừng như cũ kỹ đã nuôi dưỡng mình trưởng thành, để biết ơn cuộc đời hơn khi mỗi ngày trôi qua.
TRÚC PHÙNG

Có thể bạn quan tâm