Văn hóa

Văn học - Nghệ thuật

Thơ Phùng Sơn: Biển nhớ

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

(GLO)- Những cảm xúc dạt dào như con sóng được tác giả Phùng Sơn thể hiện trong bài thơ "Biển nhớ". Trước mênh mông của biển, sóng vô tình vỗ bờ rồi lại mải miết trôi xa, để lại một nỗi ngóng trông, mong chờ, nhung nhớ...

Cuộc rong chơi bên kia bờ xa tít

Tôi lặng nhìn khắc khoải phía trùng khơi

Đâu là gió phả mặn mòi nhung nhớ

Đâu quạnh hiu bịn rịn mong chờ.


Con sóng nào vô tình đến vậy

Vỗ vào tôi từng giai điệu yếu mềm

Biển rì rào giữa trưa hè trong trẻo

Chợt nghe lòng trĩu nặng niềm thương.


Dù vẫn biết em như biển thắm

Chở khát khao trên ngọn sóng muôn trùng

Tôi đứng lặng trên bờ cát nóng

Bọt sóng tràn gợi nhớ niềm riêng.


Nếu tôi là mạn thuyền yếu đuối

Em-biển xanh sóng vỗ liên hồi

Để tôi nghe từng giai điệu nhớ

Khi trưa hè trên cả biển triều dâng.


Có thể bạn quan tâm