Văn hóa

Văn học - Nghệ thuật

Thơ Lê Từ Hiển: Mẹ và mùa xuân

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Vẫn bằng thủ pháp lạ hóa với “tiếng chim nghiêng qua mái”, “bài ca chín rồi”, “hương trầm nâng khăn”…, những lời thơ trong bài “Mẹ và mùa xuân” của nhà thơ Lê Từ Hiển dạt dào xúc cảm, thổn thức nỗi nhớ thương.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Sáng nay, xuân về mẹ ạ

Ngoài sân nắng chớm đơm hoa

Xòe tay nâng từng ánh cỏ

Xao động một bàn chân xa.

Tiếng chim vừa nghiêng qua mái

Mớm đầy giọt giọt xuân sa

Bài ca chín rồi, mẹ ạ

Ru con nằm giữa tuổi trời.

Cây mận già ôm mây trắng

Áo vờn mấy độ tinh khôi

Bung biêng thả đầy nõn lặng

Rơi rơi, xưa dáng mẹ ngồi.

Hương trầm nâng khăn trong gió

Tóc thơm mẹ chải, con về

Khánh reo gieo mùa mấy nhịp

Mắt nào qua khói không trôi.

Sáng nay, xuân về mẹ ạ

Chợ xa, con ngóng ngày gần

Trăm năm, con làm đứa trẻ

Hiên nhà, chờ mẹ và xuân.

Có thể bạn quan tâm