(GLO)- Sáng nay, trời hanh hao và se lạnh. Cơn mưa đến dai dẳng rồi dừng lại mấy ngày qua khiến trời thêm xanh và cao vời vợi.
Trời vừa ngưng mưa, nhìn ra sân, tôi đã thấy đám lá nghiêng mình đợi gió. Cây trút lá là khi gió trở mùa. Thấy đám bụi xoay vòng rồi quẩn lại ở chân cầu thang với mớ bùi nhùi, mới hay tiết trời mùa khô đã về, bên từng hiên nhà, trên từng mái phố.
Thời gian chuyển mùa ở Tây Nguyên là thời gian... gợi cảm nhất năm. Tôi gọi “thời gian gợi cảm” là vì tiết trời quay nhanh, bốn mùa chốc lát. Sáng sớm trời trở gió hanh heo khiến tôi lật tìm khăn ấm và những chiếc áo khoác dày. Thời tiết chuyển mùa đủ để phố khoe sắc. Những cửa hàng bán khăn len, găng tay dọc đường Hùng Vương bắt đầu trưng ra những mẫu mới.
Minh họa: Huyền Trang |
Tiết chuyển mùa của Gia Lai gắn với cái phảng phất chút lạnh cuối thu của xứ Bắc. Mùa này, dã quỳ ven đường đã lác đác nở. Những vạt cỏ đuôi chồn cũng bắt đầu xốn xang cùng gió. Trên con đường về ngoại ô, những vạt cỏ hồng đẫm sương, gió lùa nhẹ làm cỏ rung rinh đong đưa cùng gió sớm.
Gió trở mùa khiến bọn trẻ con sụt sịt. Gió trở mùa khiến tôi thiết tha nhớ ký ức thuở xưa. Lại nhớ có buổi tối một mình cùng phố, sau khi tự thưởng một ly cà phê thì thư thái dạo trên những cung đường quen thuộc. Lại nhớ những lần bên người yêu dưới phố khi gió chuyển mùa. Phố khi ấy trở nên
ấm áp đến lạ kỳ.
Phố nay rộng, người cũng đông vậy nhưng khi trở mùa thì gió vẫn vờn thênh thang như ngày còn phố nhỏ người thưa. Đang trong những ngày trở gió, tôi nhắc mình phải giữ ấm cho con, nhắc người bạn đời đi ra ngoài nhớ về sớm vì tối trời trở lạnh nhanh. Nghe tôi nhắc, anh cười í nhị: “Anh biết mà, tiết trời này anh cũng thấy lòng xôn xao…”.
TẠ NGỌC ĐIỆP